Một triều đại với thể chế cực kỳ quái dị, ẩn giấu nhiều bí mật chốn hậu cung suốt 100 năm tồn tại khiến hoàng tộc đoạn tử tuyệt tôn. Các vương triều Trung Hoa cổ đại chủ yếu được phân thành vương triều Trung Nguyên và vương triều do các bộ lạc dân du mục phương Bắc xây dựng.
Chủ nhà bán căn hộ cao cấp IPH Indochina 241 Xuân Thủy, Cầu Giấy. - Diện tích: 98m2 - tòa Đông, 2 phòng ngủ, 2 vệ sinh, các phòng đều có ánh sáng thoáng mát view nhìn ra đẹp nhất tòa. - Toà IPH có vị trí trung tâm quận Cầu Giấy, các tiện
Bạn đang xem: Hoàng hậu xinh đẹp ác độc. Xem thêm: con gái phải trả thù!Có lẽ ông trời đã hiểu được nỗi khổ vai trung phong của nàng, cho bạn nữ một cơ hội báo thù, cho cô gái xuyên vào thân thể của một quân lính ở mặt đáy xã hội đương thời để liên tiếp
Thí sinh Hoàng Thị Thùy (SBD 404) được Á hậu Lệ Hằng khen ngợi vì "đúng kiểu phá cách". Còn Đỗ Lan Vy (SBD 347) được khen về sự sáng tạo với chiếc áo somi nam nhưng chưa có sự phá cách thu hút người nhìn. Nhóm thí sinh thứ 5 có chủ đề phong cách "Cá tính và thời thượng".
Hiện, thí sinh Hoàng Thị Thùy (SBD 404) đang tạm dẫn đầu giải thưởng "Thí sinh được yêu thích nhất" còn thí sinh Lại Quỳnh Giang (SBD 135) tạm dẫn đầu dự đoán thí sinh trở thành tân hoa hậu.
Là một người đẹp thông thạo tiếng Anh và làm việc ở nước ngoài, trong tập này, Á hậu Hoàng My - giám khảo cuộc thi - cùng các chuyên gia nước ngoài của chương trình đóng vai trò huấn luyện viên, hướng dẫn các thí sinh nói và giao tiếp bằng tiếng Anh, chuẩn bị cho những phần giao tiếp và ứng xử trong Hoa hậu
NPQHg.
Thân mang trọng trách hoàng hậu,mẫu nghi thiên hạ,lại phải quỳ gối dưới một phi tần đê hèn,Mộ Dung Thanh đến ngủ cũng mơ thấy những cảnh đau thương trong quá trước,chính vì nàng ngu ngốc,chính vì nàng ngây dại,chính vì nàng si tình,nên đánh mất bản Tử Ngôn hắn có ngày đăng cơ đều nhờ nàng chịu thương chịu khó,dốc lòng giúp hắn lấy hoàng đây,hắn lại một tay ném nàng vào địa ngục chỉ vì ham mê tửu Dung Thanh nàng thề,có chết cũng nhắm mắt không có kiếp sau,nhất định sẽ khiến hắn sống không bằng chết!Truyện này do Tiểu Đậu Khấu cho phép NovelToon đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của NovelToon
"Hoạn Ngôn!"Tống Tử Dạ khi nghe ả tiện tỳ nói lí trí đã bắt dầu lung ta rất tin tưởng Mộ Dung Vân Phượng,nhưng càng nghe ả tiện tỳ kia nói thì càng không kiềm chế được nộ khí."Tam hoàng tử a tam hoàng tử,ta vốn đã biết mình không thể nào thoát khỏi tội ta còn không nói,ngươi cũng sẽ không biết được chuyện tàn khốc như vậy!Ha ha!""Ngươi nói láo!""Vậy ngươi đã từng nghĩ tại sao ngươi cùng nàng ta thành hôn 3 tháng,nàng ta lại mang thai bốn tháng?Càng huống hồ,trước hay sau khi rước người vào phủ,ngươi chưa từng động vào người nàng ta."Tống Tử Dạ chợt tỉnh đây đúng là hắn ta chưa từng động vào người của Mộ Dung Vân Phượng,sau này càng động phòng,hắn ta cũng chỉ ở cùng trắc phi."Làm sao ta có thể tin ngươi?"Hắn ta trừng mắt nhìn ả,ánh mắt xoáy sâu như muốn ăn tươi nuốt sống kẻ khác."Tất nhiên là ta có,nhân chứng vật chứng đều đủ cả!""Đưa lên đây!"Ả ta vừa dứt,Mộ Dung Thanh liền tiếp ta nhìn nàng với ánh mắt chất vấn,nhưng rồi ả ta lại nhận ta có thể tám phần chắc chắn,chuyện này nàng cũng tốt thôi!Nàng có thể bao vệ song thân ấu đệ của ả,giúp ả rửa hận,đời này của ả đối với nàng,chỉ có ân chứ không có tên thị vệ giải lên một nam nhân,cùng một thái giám bước nhân đó,ả tiện tỳ gọi là biểu ca."Tiểu Trúc,ta...có lỗi với ngươi!"Ả tiện tỳ nghe mà lòng đau như cắt,nấc ca của ả chính là bị hại,phu quân tương lai của ả ta chính là bị hạ thuốc,mối lương duyên của hai người họ,chính là bị người khác chia rẽ."Nếu như thật sự đại tỷ tỷ có gian tình,hà cớ gì phải lôi ta vào?Tiểu Trúc,ngươi nói xem,tại sao vậy?""Đại tiểu thư trước đây luôn ganh ghét người,vì người là con của chính thân của nàng ta tuy ngồi vào ghế chủ mẫu nhưng không quan minh chính đại!Đại tiểu thư vốn dĩ không muốn giữ đứa trẻ này lại,muốn dụng cơ hội này diệt trừ nô tỳ,đồng thời khiến cho thanh danh của tam tiểu thư không còn!""Ngươi...ngươi..."Hôm nay có lẽ không chỉ là ngày tàn của Mộ Dung Vân Phượng hay Chu thị,Mộ Dung Thiên cũng sẽ chịu không ít thị phi do hoàng thượng sắc phong để tang không báo,lại tự ý thay đổi vị trí chủ nhi mà ông ta hết mực bồi dưỡng,sau khi gả vào phủ tam hoàng tử lại vượt nhục này,Mộ Dung Thiên đời đời không sảng khoái nhất,lại là Mộ Dung ngờ chỉ có một chuyện vu khống,lại có thể khiến cho phủ thừa tướng thành ra như ra,bước đầu trong mưu đồ trả thù của nàng khởi đầu có lẽ cũng không khó khăn mấy."Các ngươi đặt điều,ta trước giờ trong sạch,một lòng vì tam hoàng tử,làm gì có chuyện gian díu cùng nam nhân!""Thế thì phiền đại tỷ giải thích cho ta,tại sao lại có thư người hẹn nam nhân ở đây?""Ta..."Trước đây Mộ Dung Vân Phượng đánh thư để dụ dỗ biểu ca của ả nô tỳ vào tròng,nhất thời vì hoan ái mà lãng ta càng không ngờ,tên nam nhân đó còn lưu lại."Còn chưa có hết,tỷ tỷ chỉ vì sợ tiểu Trúc làm không nên việc,liền tự tay mình hạ dược vào trong nói xem,có phải trên tay tỷ nhất định sẽ lưu lại mùi của trụy thai dược không?""Không...ta không có!""Soát,truyền thái y,kiểm tra cho ta!"Hoàng thượng vừa dứt lời,một thái y lâu năm kinh nghiệm liền được truyền đến chính thượng bây giờ nộ khí tỏa ra rất nhiều,Lưu thái y không khỏi đổ mồ hôi gian rơi vào tĩnh người căng hoàng tử chầm chậm đến cạnh nàng,nàng phát giác ra,nhưng nàng mặc kề tai nàng,thì thầm."Tiểu nha đầu,ngươi biết cũng thật nhiều!"Hơi nóng phả vào tai khiến vành tai nàng đỏ ửng, nàng khẽ ho khan vài cái rồi nói."Chỉ là vô tình biết thôi!"Hắn nở một nụ cười nhạt,mặc cho khuôn mặt nàng ngày càng đỏ y khẽ lau mồ hôi,chầm chầm đến trước mặt hoàng ta cất giọng khàn khàn"Bẩm hoàng thượng,trên tay của Mộ Dung đại tiểu thư..quả thực có mùi của thuốc trụy thai..."
Thư danh Trùng sinh chi Thám Hoa hoàng hậu Tác giả Tử Nguyệt sa y Hoàng đế làm giấc mộng, trong mộng hắn chết, chết đến còn thực nghẹn khuất. Hắn hoàng hậu cùng hắn quý phi liên thủ đến, cho hắn hạ mạn tính độc dược. Riêng là như vậy cũng liền mà thôi, nhân tử như đăng diệt, lại nghẹn khuất hắn cũng không biết không phải. Thế nhưng hoàng hậu hiển nhiên không muốn khiến hoàng đế chết đến rất thống khoái, hắn tại hoàng đế trước lúc lâm chung một khắc, đem sở hữu chân tướng đều nói cho hắn. ...... Hoàng đế bị hoàng hậu mà nói tức giận đến lại phun ra hai khẩu huyết, triệt để ngất đi. ...... Hoàng đế tỉnh lại thời điểm, phát hiện chính mình về tới mười sáu năm trước. Khi đó, Phượng Kỳ còn sống, Cố Vi cũng còn sống, hết thảy đều còn kịp vãn hồi. Biết được tương lai hoàng đế thoả thuê mãn nguyện, thề muốn tránh cho lúc trước phạm sai lầm, chỉ là sự tình, không có hắn nghĩ đến đơn giản như vậy. Đại Chu lịch sử, tại hoàng đế cố gắng dưới, quải hướng về phía hoàn toàn chưa biết phương hướng. Nội dung nhãn Trùng sinh cung đình Hầu Tước sinh tử tình hữu độc chung Tìm tòi mấu chốt tự Nhân vật chính Tiêu Tả Ý ┃ phối hợp diễn Phượng Kỳ, Cố Vi ┃ cái khác Trùng sinh, báo thù, công sủng thụ ================== ☆, Chương 1 Trùng sinh Hoàng đế làm giấc mộng, trong mộng hắn chết, chết đến còn thực nghẹn khuất. Hắn hoàng hậu cùng hắn quý phi liên thủ đến, cho hắn hạ mạn tính độc dược. Riêng là như vậy cũng liền mà thôi, nhân tử như đăng diệt, lại nghẹn khuất hắn cũng không biết không phải. Thế nhưng hoàng hậu hiển nhiên không muốn khiến hoàng đế chết đến rất thống khoái, hắn tại hoàng đế trước lúc lâm chung một khắc, đem sở hữu chân tướng đều nói cho hắn. “Phượng Lâm, ngươi vì sao hạ độc thủ như vậy? Trẫm nơi nào đối với ngươi không nổi?” Hoàng đế nâng mâu trừng hắn, giãy dụa mà phẫn nộ nói. Hắn tưởng không rõ, hoàng hậu trong mắt hận ý từ đâu mà đến, chẳng lẽ hắn đối với hắn còn chưa đủ hảo sao. Phượng Lâm tiến cung chín năm, hắn cho hắn vô thượng vinh sủng, hắn sở ra tam hoàng tử, vừa trăng tròn hắn liền chính thức sắc phong thái tử, hoàng đế cho rằng hắn đối hoàng hậu, đã đầy đủ hảo. “Ta vì sao như thế? Ha ha......” Phượng Lâm nghe vậy cười lạnh, tươi cười thê lương mà mệt mỏi,“Ta cho rằng bệ hạ là biết đáp án , nguyên lai bệ hạ không biết.” Nghe hoàng đế câu hỏi, hoàng hậu phảng phất nghe được một buồn cười chê cười, hắn cười thật lâu mới dừng lại đến, khóe mắt còn có cười đi ra nước mắt.
"Tiện nữ nhà ngươi!"Phàm là nam nhân sẽ không bao giờ động tay đánh nữ nhân,nhưng những việc trước mắt đã khiến cho Tống Tử Dạ không thể giữ nổi bình ta vang danh cao cao tại thượng,kiêu ngạo vô đối,cuối cùng lại bị một nữ nhân lừa gạt suốt một khoảng thời ta đưa tay giáng vào mặt Mộ Dung Vân Phượng một cái rõ đau,thai nhi vừa mất,thân thể nàng ta không ổn định,lại bị hắn đánh một cái,toàn thân không chống cự được mà ngã thị thương con,từ chỗ Mộ Dung Thiên nhào đến ôm chặt Mộ Dung Vân ta như hóa điên,hét lớn"Tam hoàng tử,người dù sao cũng là người của hoàng gia,sao lại nhẫn tâm đánh nữ nhân?""Đánh một cái thì đã làm sao?Ta còn chưa đánh chết nàng ta đã là phúc phận lắm rồi!""Người..."Hắn ta trừng mắt nhìn Chu thị,gằn từng chữ."Nữ nhi của bà đã là nữ nhân có gia quyến,lại có gian tình,cưỡng bức người khác,đánh chết nàng ta,cũng chỉ vì giữ mặt mũi cho hoàng gia."Chu thị đuối lí,nghệch mặt sau gì cũng là Mộ Dung Vân Phượng sai rõ ràng chuyện này đã bị bà ta giấu nhẹm đi từ lâu,tên nam nhân kia cũng đày đi biệt xứ,cuối cùng lại xuất hiện ở nơi sao vậy?Bà ta chợt tỉnh này không phải là trùng hợp!"Mộ Dung Thanh...là ngươi...chính ngươi đã hại con ta!""Mẫu thân à,dù sao cũng là đại tỷ sai trước..sao..sao lại đổ hết trách nhiệm lên đầu nữ nhi?"Nước mắt nàng rơi rất nhanh,chốc lát khuôn mặt đầm đìa thứ dịch ấm nóng kia."Ngươi...thứ giả tạo nhà ngươi!"Nàng chính là đang diễn đó,người khác không biết,bà ta biết thì có ích gì?Chuyện ngày hôm nay,trước khi đi dự thọ yến nàng đã sớm việc đều xảy ra theo như kí ức của kiếp trước,cũng không khó để nàng tìm để nhân chứng vật chứng."Mẫu thân...sao ngươi lại có thể nói như thế...? Nữ nhi xin người....nữ nhi không làm gì cả..."Mộ Dung Thanh khuỵu gối xuống trước mặt Chu thị,hai tay liên tục gạt nước mắt,miêng van xin không gian tĩnh mịt,tiếng khóc than làm cho người ta não Dung Vân Phượng sững người,đáng lẽ hôm nay,người bị kéo xuống vũng lầy phải là Mộ Dung Thanh mới đúng,tại sao...lại là nàng ta rồi?Mộ Dung Vân Phượng quay ngoắt sang nhìn nàng,nàng ta sững lẽ,mẫu thân của nàng ta đã đúng,Mộ Dung Thanh chính là đang diễn ta thấy qua,dưới khuôn mặt đang khóc than đó,là một nụ Dung Thanh chính là đang để cho nàng ta thấy!"Tiện nhân,ta liều chết với ngươi!"Mọi chuyện nàng ta giấu bao lâu nay đều đã bị vạch trần trước người của hoàng trí tam hoàng phi mất,danh vọng mất,thanh bạch mất,nàng ta...mất tất cả rồi!Tất cả đều tại,Mộ Dung Thanh!Nàng ta gượng người đứng dậy,cười ha hả như hóa điên hóa búi tóc trên đầu,nàng ta rút ra một cây trâm sắt ta lao đến,rất Dung Thanh đang khuỵu gối xuống đất,không kịp phòng bị mà chỉ kịp thời đưa hai tay chắn trước Dung Vân Phượng lao đến chỗ nàng rồi,nhưng nàng không có cảm giác đau,không có một giọt máu nào chảy cảm thấy như đang tựa vào l*иg ngực của một ai đó,rất ấm áp,cảm giác...rất an hoàng tử đang ôm nàng trong khi mở mắt,nàng mới quan thần cùng hoàng thượng và hoàng hậu khó hiểu hoàng tử của bọn họ trước đây là người không màn thế sự,không màng sống chết của người chết mặc họ,càng không gần nữ giờ,lại giúp một giúp một nữ nhân,hơn nữa còn ôm người ta vào hoàng tử đổi tính rồi sao?Hoàng hậu rất thích thú,nhưng chuyện trước mắt làm bà lại không khỏi chán ghét."Thì ra nhà Mộ Dung thừa tướng lại nuôi dạy nữ nhi như thế,lại có thêm một chủ mẫu không ra gì."Hoàng hậu khinh bỉ liếc nhìn Mộ dung Vân Phượng vì bị mất đà mà ngã nhào xuống đất,lại quay sang Mộ Dung thiên mà trào phúng."Đã để hoàng hậu và hoàng thượng thấy cảnh không hay rồi!"Mộ Dung Thiên trước đây đối với các quan thần khác lại tỏ ra cao ngạo vô cùng,lại rất uy giờ lại để tất cả các quan triều đình thấy cảnh không hay của hậu viện nhà hắn,ông ta ấm ức không cung là nơi thế nào chứ,chỉ một đêm thì cả hoàng cung sẽ biết ông ta là người không biết quản giáo người của ta làm sao có thể thượng triều nữa đây?Càng nghĩ,ông ta càng tức,nếu như ban nãy tất cả đều nghe theo ông ta về nhà,há chẳng phải sẽ chẳng có chuyện như thế này sao?Ông ta tức giận nhìn sang Mộ Dung Thanh,đáp lại,là một nụ cười."Chuyện hậu viện của ngươi,Dạ Nhi,ngươi tự mình xử trí đi!""Cung tiễn hoàng thượng,hoàng hậu nương nương."Mọi người đều tản ra cả rồi,cũng đúng,hôm nay bọn họ cũng đã xem đủ kịch hay hậu và hoàng thượng đi khỏi,Mộ Dung Thanh và hắn cũng chẳng ở lại làm sao hôm nay,cũng đủ để khiến nàng mãn nguyện một chút cũng không sao,dẫu sao cũng nàng chợt nhận ra,hắn vẫn còn đang bế nàng,từ là ở trong chính điện,nàng vẫn luôn ở trong lòng bất giác nóng mặt,Lộ Lộ lén lút đi theo sau thì cười tủm tỉm thích thư nàng ta,cuối cùng cũng có người để ý rồi!"Cái đó...bát điện hạ..."Hắn khẽ cười,rồi bỏ nàng xuống."Hôm nay,tam tiểu thư thật khiến người khác mở-rộng - tầm-mắt!""Bát điện hạ lại nói đùa rồi!"Hắn cười khẩy,không nói gì thêm."A!Giờ mới biết,bát điện hạ lãnh khốc vô tình,lại có người đi cứu người nha!"Nàng khẽ liếc nhìn hắn,cười bông đùa."Ngẫu hứng thôi.""Vậy đầu gặp mặt,ta cứ nghĩ ngươi là người xấu.""Sao còn giúp ta?""Ngẫu hứng thôi!""Vậy sao,ngươi lại khiến Tống Tử Mặc ta mang ơn rồi đấy!"
trùng sinh hoàng hậu